Những bài văn mẫu hay kiểm tra học kì II Tập làm văn Lớp 3

doc6 trang | Chia sẻ: thuongnguyen92 | Lượt xem: 374 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Những bài văn mẫu hay kiểm tra học kì II Tập làm văn Lớp 3, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Những bài văn hay lớp 3 
Bài 1: Kể về thầy cô giáo đã dạy em trước đây
Cô rất hiền hiền lắm
Và cô dạy thật hay !
Đó là cô giáo dạy em năm lớp hai .Cô em tên là Phượng ,dạy lớp 2H trường Nguyễn Du.Cô em có nụ cười tươi ,có làn da trắng hồng xinh xắn .Cô giảng bài với giọng trầm ấm ,ngọt ngào rất dễ tiếp thu .Cô quan tâm đến từng bạn trong lớp ,đặt biệt nhất là các bạn có hoàn cảnh khó khăn .Hằng ngày cô đến trường dạy ,buổi chiều tối cô còn dạy kèm thêm cho những bạn yếu kém .Cả lớp em ai cũng thương mến cô .Em nhớ nhất là nụ cười tươi tắn của cô khi em đạt giải Lê Quý Đôn trên báo Nhi Đồng .Em rất kính mến cô vì nhờ có cô dạy bảo mà em đạt kết quả cao trong năm học vừa qua .
Em nhớ mãi về cô và thầm hứa sẽ luôn
học giỏi ,chăm ngoan để cô vui lòng .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 2: Kể buổi tập thể dục giờ ra chơi 
Vào mỗi buổi ra chơi ,cô giáo thường cho chúng em tập thể dục giữa giờ để rèn luyện thân thể .
Khi tiếng trống trường báo hiệu giờ ra chơi ,chúng em đều ùa ra sân ,xếp hàng ngay ngắn .Cô giáo cho chúng em tập những động tác : hít thở đều , nhảy lên ,xoay gối , xoay cổ ...Em là lớp trưởng ,nên em luôn cố gắng tập thật tốt để làm gương cho các bạn .Ở động tác tay ,em tập đều theo tiếng còi của cô hòa với nhịp thở của mình . Bài tập càng ngày càng khó ,nhưng lại làm cho chúng em thêm khỏe mạnh . Sau khi tập thể dục ,cô còn cho chúng em chơi những trò chơi rất vui .Chúng em ai cũng đổ mồ hôi khắp người ,nhưng gương mặt bạn nào cũng cũng vui cười vì vừa được học được chơi
Em rất yêu thích những buổi tập thể dục giữa giờ . Vì sau giờ học tập căng thẳng ,chúng em được thư giản bằng những động tác nhẹ ,vui khỏe và an toàn nữa .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 3: Viết thư gửi bạn làm quen ,kết tình thân ái
Trường Tiều học Nguyễn Du ngày 9/4/2012
Bạn Minh thân mến !
Có lẽ bạn ngạc nhiên lắm khi nhận được thư mình phải không ?Mình được biết bạn trên mục " Kết bạn bốn phương " .Mình thấy lời giới thiệu của bạn rất giống với mình ,nên mình viết thư làm quen bạn đây 
Mình là Tuấn Kiệt ,học sinh lớp 3 H trường Nguyễn Du , phường Đông Hưng Thuận ,quận 12 _HCm. Trường của mình rất rộng và thoáng mát .Cô giáo của mình hiền và nhiệt tình dạy dỗ ,nên cả lớp mình ai cũng học tập tốt .Thành phố mình đẹp lắm ! Đường phố rộng thênh thang ,người và xe cộ qua lại tấp nập .Những ngôi nhà cao tầng mọc lên san sát nhau .Đà Lạt quê hương của bạn chắc cũng rất đẹp phải không ?Bạn vẫn khỏe và học tốt đó chứ ?Bạn giỏi thật đấy ,mình rất khâm phục bạn !Bạn đã vượt khó khăn để vươn lên trong mọi hoạt động phong trào của trường ,bạn luôn dẫn đầu lớp trong học tập .Bạn có bí quyết gì mách bảo mình với ,để chúng mình cùng nhau phấn đấu và học tốt hơn .Mình rất muốn có một ngày nào đó rất gần ,hai đứa mình cùng ngắm cảnh đẹp của quê hương Đà Lạt mộng mơ và thành phố Sài Gòn tráng lệ .bạn đồng ý nhé !
Mình rất mong thư hồi âm của bạn . Hãy gửi thư cho mình theo địa chỉ trên bạn nhé !
Chúc bạn sức khỏe và thành công .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 4: Kể về người hàng xóm mà em quý mến ( đoạn văn từ 5-7 câu )
Trong xóm ,em quý mến nhất là bác Hà ,tổ trưởng của khu phố em .
Bác Hà năm nay đã ngoài 50 tuổi rồi ,bác mở tiệm tạp hóa gần nhà em .Bác ấy có dáng cao gầy ,mắt sáng ,tính tình lại vui vẻ .Bác rất hài hòa ,quan tâm đến mọi người ,nhất là đối với gia đình của em .Khi rảnh rỗi ,bác lại sang nhà em hỏi han chuyện trò và còn kể cho em nghe chuyện cổ tích hay thật là hay .Cả xóm em ai cũng yêu mến bác Hà vì bác ấy hiền lành và tốt bụng .
Bác Hà là người hàng xóm mà em quý mến nhất .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 5: Kể về một buổi biểu diễn nghệ thuật mà em vừa được xem 
Mỗi năm ,sau kì thi giữa học kì 1 , trường em đều có tổ chức cho học sinh xem xiếc tại sân trường Nguyễn Du .
Chúng em hơn nửa lớp 3H cùng với cácc bạn toàn trường đều tập trung ớa66n trường chờ xem xiếc .Các chú chạy được xe đạp nhỏ xíu ,phun lửa , nuốt kiếm và còn đội trên đầu cái chậu sành to đùng ,hất lên hất xuống rất tài tình .Em thích nhất là xiếc ảo thuật chim bồ câu .Nhà ảo thuật Minh Quang như có phép lạ vậy .Chú đưa ra cho mọi người xem một chiếc khăn ,vậy mà chỉ trong nháy mắt chú đã từ chiếc khăn biến thành một đàn bồ câu trắng xóa tung bay .Cả sân trường tràn ngập tiếng reo hò và vỗ tay khen ngợi .
Em nhớ mãi buổi xem xiếc hôm đó và còn khâm phục tài nghệ của các chú ảo thuật hơn .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 6: Kể về 1 trận thi đấu bóng đá mà em được xem
Em còn nhớ mãi trận đấu bóng đá hấp dẫn giữa hai đội tuyển Việt Nam gặp Thái Lan giải U21 quốc tế ở Ninh Thuận .
Hôm đó em được bố mẹ dẫn đi xem bóng đá ở sân vận động Ninh Thuận . Trận đấu diễn ra vô cùng hấp dẫn và nhiều gay cấn .Vào những phút đầu tiên ,đội tuyển Thái Lan dẫn trước với tỉ số 1-0 .Sau đó không lâu ,đội chủ nhà tấn công quyết liệt ,áp đảo khung thành đối phương .Cuối cùng cầu thủ mang áo số 7 tên Văn Quyến đã sút liền hai trái vào lưới Thái Lan .Tiếng reo hò vang dội rất náo nhiệt .Việt Nam chiến thắng với tỉ số 2-1 .
Em rất thích xem bóng đá vì khi xem bóng đá giúp em thư giản và không còn thấy mệt mỏi trong những giờ học tập căng thẳng . Em còn tự hào bóng đá Việt Nam .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 7: Kể những điều em biết về NÔNG THÔN 
Nông thôn là nơi rất xa ở thành phố ,yên bình và thoáng mát .
Quê em cũng ở vùng ngoại ô thành phố .Mỗi kì nghỉ hè về thăm nhà ,em được thưởng thức một bầu không khí mát mẻ và trong lành .Hai bên đường là bờ đê thẳng tắp những thửa ruộng ,bãi cỏ xanh mượt mà,cánh đồng bát ngát mênh mông rất đẹp .Ở quê em còn có hàng tre ,có cây đa che mát mỗi trưa hè Các bác nông dân chăm chỉ
cày cấy ,cuốc đất trồng rau .Các bạn nhỏ khoảng bằng tuổi em ,đi học về còn phải chăn trâu giữ bò .Người dân ở nông thôn sống đạm bạc ,chất phát mà đầy tình yêu thương .Họ biết quan tâm nhau trong tình làng nghĩa xóm .
Em yêu mến cảnh vật và con người ở nông thôn ,đặc biệt là quê của em .
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 8: Kể về chuyện Người bán quạt may mắn 
Trong những câu chuyện em được nghe ,được học ,em thích nhất là câu chuyện " Người bán quạt may mắn "
Ngày xưa ở Trung Quốc có ông Vương Hy Chi nổi tiếng viết chữ đẹp .Một hôm nọ , khi ông đang ngồi dưới gốc cây thì gặp bà cụ bán quạt cũng nghỉ mệt ở đó .Thấy ông ,bà lão phàn nàn " sao hôm nay quạt của tôi bán ế quá ! Chắc chiều nay cả nhà tôi sẽ phải nhịn ăn mất ."
Nói xong bà lão mỏi mệt nên ngủ thiếp đi .Trong lúc bà lão ngủ , ông Vương Hy Chi bèn lấy bút mực ra viết chữ ,đề thơ lên chiếc quạt .Khi tỉnh dậy ,bà nhìn thấy gánh quạt của mình bị đề chữ lem nhem ,bà bắt đền ông . Ông chỉ mĩm cười không nói gì .Không lâu sau , bà con kéo đến chen nhau mà mua hết quạt của bà lão .Có người nhìn thấy nét chữ ,lời thơ của ông trên quạt ,còn hỏi bà lão mua thêm quạt đến giá ngàn vàng ,vì họ quý nét chữ và thơ của ông ấy .
Trên đường về nhà ,bà lão thầm nghĩ .có thần tiên nào đó nhìn thấy bà nghèo khó tội nghiệp ,nên đã giúp bà bán quạt hết và may như thế !
Nguyễn Phương Tuấn Kiệt 
Bài 9: Viết về quê hương em
Hoà Bình là quê hương em. Đây là mảnh đất em đã sinh ra và lớn lên. Từ lúc rời quê lên Hà Nội học nhưng lúc nào em cũng nhớ về quê hương.Với nhưng dãy núi cao và những đải đồi xanh ngát,thửa ruộng bậc thang do thiên nhiên tự tạo,tô thêm vẻ đẹp của núi rừng Tây Bắc.Đó đây, những cụm nhà sàn khiêm nhường ẩn mình giữa rừng cây.Dốc Cun ngày xưa một thời hiểm hách, nay đã được san bằng và mở rộng cho những đoàn xe nối đuôi nhau lên Thủy Điên Hòa Bình, và đưa khách về tới khu du lịch sinh thái Kim Bôi. Mảnh đất cửa ngõ của miền Tây Bắc đang từng ngày thay da,đổi thịt.Nếu có dịp, xin mời các bạn một lần ghé qua quê hương tôi, chắc chắn sẽ làm các bạn hài lòng về con người và cảnh vặt nơi đây.
Nguyễn Thái Sơn
Bài 10: Ngày đầu tiên đi học
Năm nay đã học lớp ba nhưng em vẫn nhớ ngày đi học đầu tiên của mình.Hôm ấy là một ngày gió pha nắng nhẹ.Em dậy rất sớm và nghĩ thầm:"Bây giờ mình đã học lớp 1 rồi!Mình không được khóc nhè nữa"Em mặc bộ đòng phục và tết hai bím tóc thật đẹp.Một lúc sau,bố gọi:"Con gái ơi!Chúng ta đi học thôi!" Em khoác chiếc ba lô xinh xắn lên vai để bố đèo em tới trường.Cánh cổng mở rộng đón các học sinh.Trời rộng quá!Chúng em có thể vui chơi thỏa thích rồi!Các anh chị lớp lớn đứng thành vòng rộng để đón các em lớp một.Lớp em kia rồi!Em vào lớp và được cô dạy cho những chữ cái đầu tiên.Em mãi nhớ ngày khai giảng đầu tiên đến tận bây giờ.
Nguyễn Thái Sơn
Bài 11: Viết về người thân trong gia đình em
Trong gia đình, mẹ là người yêu quý em nhất. Mẹ em năm nay bốn mươi tuổi. Mẹ là giáo viên. Hàng ngày, mẹ đến trường để giảng những kiến thức cho học sinh . Mẹ có dáng người cân đối, mái tóc xoăn xoăn, đôi mắt đen láy. Tính mẹ hiền dịu nhưng đôi mắt rất nghiêm khắc. Có bài nào khó, em nhờ mẹ giảng hộ. Tối tối, mẹ kể chuyện đưa em vào giấc ngủ êm đềm. Khi em điều gì sai trái mẹ không mắng mà nhắc nhở để em không tái phạm nữa.Khi em bị ốm, mẹ lo lắng, đi đi lại lại , khi thì đắp khăn chườm tràn, khi lấy thuốc cho em uống. Chủ nhật, mẹ thường dẫn em đi chơi phố. Thật vui sướng biết bao khi em được mẹ yêu thương , chăm sóc. Em rất yêu mẹ. Em sẽ cố gắng dành thật nhiều bông hoa điểm mười để mẹ vui.
Nguyễn Thái Sơn
Bài 12: Viết về một Người thân em yêu quí
Trong nhà, người mà em yêu quý nhất là mẹ .Mẹ em khoảng 30 tuổi.Mẹ là kế toán .Công việc của mẹ là tính toán sổ sách nơi mà mẹ em làm việc.Mẹ có dáng người cân đối với nụ cười tỏa sáng.Buổi sáng,mẹ âu yếm gọi em dậy.Tối mẹ lại kèm em học và khuyên em điều tốt.Khi em ốm ,mẹ không ăn,ngủ.Em sẽ học giỏi mẹ vui và gia đình hạnh phúc.
Nguồn: Lính Chì
Đề bài: Viết những điều em đã kể ở lớp về một người lao động trí óc thành một đoạn văn (từ 7 đến 10 câu).
Bài làm.
Ê - đi – xơn là một nhà bác học nổi tiếng người Mĩ. Hằng ngày ông thường miệt mài làm việc với những sáng chế của mình. Ông đã cống hiến cho loài người hơn một ngàn sáng chế, góp phần làm thay đổi cuộc sống trên trái đất chúng ta. Ông còn có một đức tính rất đáng quý là yêu thương mọi người. Trong một bài tập đọc em đã học về ông Ê - đi  xơn, một bà cụ rất muốn xem chiếc đèn điện của ông, nhưng nếu đi xe ngựa thì ốm mất, bà đành phải đi bộ mười hai cây số. Biết vậy, ông Ê - đi – xơn đã làm một chiếc xe điện và mời bà cụ đi chuyến xe đầu tiên. Em thấy, ông Ê - đi – xơn là một nhà bác học rất giàu sáng kiến và luôn mong muốn mang lại điều tốt cho mọi người.
Đề bài:  : Viết những điều em đã kể ở lớp về một người lao động trí óc thành một đoạn văn (từ 7 đến 10 câu).
Bài làm
Bác em tên là Ngọc. Bác làm nghề bác sĩ trong quân đội.
Hằng ngày, bác đi làm từ lúc năm giờ sáng đến mười hai giờ đêm mới về. Bác khám và chữa bệnh cho mọi người. Có khi, bác còn phải trực, bác còn tận tình chăm sóc cho các bệnh nhân. Bác đã chữa khỏi cho bao nhiêu chiến sĩ. Nhờ được tận tình chăm sóc mọi người đã qua cơn nguy hiểm , giờ đây mọi người rất quý bác.
Em mong muốn khi lớn lên sẽ làm bác sĩ giỏi.
Đề bài:  : Viết những điều em đã kể ở lớp về một người lao động trí óc thành một đoạn văn (từ 7 đến 10 câu).
Bài làm
Mẹ em là một kĩ sư hoá thực phẩm. Mẹ em làm ở Trung tâm nghiên cứu Ong Trung Ương. 
Hằng ngày, mẹ em nghiên cứu các sản phẩm của con ong như mật ong, phấn hoa, sữa ong chúa. Từ các sản phẩm này, mẹ em đã chế các sản phẩm mới cho ngành ong để phục vụ cho người tiêu dùng như kẹo ngậm mật ong, cốm phấn hoa, mật ong nghệ, mật ong gừng dùng để chữa bệnh. Ngoài ra, mẹ em còn nghien cứu các sản phẩm chất lượng cao từ mật ong. Các sản phẩm này đẻ bồi dưỡng và chữa bệnh cho con người.
 Em rất tự hào và yêu thương mẹ của em.
Hãy kể và tả về gia đình em với một người bạn mà em mới quen.
Bài làm 1
Gia đình em có năm thành viên : ông ngoại, bố em, mẹ em, anh Sơn và em.
Ông ngoại em năm nay đã 85 tuổi sĩ quan quân đội về hưu. Ông thích đọc báo, uống trà và rất thương con cháu. Mẹ em là con gái út của ông, làm bác sĩ tại bệnh viện Bạch Mai. Bố em 45 tuổi, là kĩ sư nhà máy Rạng Đông. Anh Sơn 13 tuổi, học lớp 7 trường Trung học cơ sở Thái Thịnh, là học sinh giỏi toán. Em là Nguyễn Thị Ngọc Lan, con út của bố mẹ , em lên 9 tuổi là học sinh lớp 3C Trường Tiểu học Thái Thịnh.
Nguyễn Thị Ngọc Lan, 3A
Trường Tiểu học Thái Thịnh – Hà Nội*
Bài làm 2
Gia đình em ở xóm Giếng, xã Bảo Xuyên, huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định. Nhà em là năm gian ngói cổ của ông bà nội em để lại. Bố mẹ em làm nghề nông, hiện canh tác 8 sào ruộng. Năm nào bội thu, lúa, lạc, khoai tây chất đầy nhà. Trong vườn có 60 gốc chè, mẹ em vẫn hái đem ra chợ bán. Tiền học, tiền mua sắm áo quần cho ba chị em, tiền chi tiêu hằng ngày đều trông vào vườn chè ấy.
Bố mẹ em có 3 người con đang đi học : anh Hùng, chị Chung và em. Anh Hùng đang học năm thứ hai, Khoa Hóa Trường Đại học sư phạm Hà Nội. Chị Nhung 15 tuổi, đang học lớp 9 Trường Trung học cơ sở Bảo Xuyên. Em tên là Lê Thị Bảo , 9tuổi, người nhỏ bé nên mẹ vẫn gọi là “ Vịt con”, đang theo học lớp Ba trường Tiểu học xã nhà.
Lê Thanh Long-3CĐề bài: Kể về một ngày hội mà em biết
Bài làm
	Hằng năm, cứ đến mùa xuân, quê em lại tưng bứng mở hội đua thuyền trên sông Hồng. Sáng hôm ấy, hai bên bờ sông suốt đường đua dài 1000m, kẻ khua trống, ngời thổi kèn tàu, đông vui và náo nhiệt. ĐƯờng đua bắt đầu ở một khúc đầu làng em. Dưới sông năm con thuyền đua đã xếp thành hàng ngang ở vạch xuất phát. Trên thuyền, các tay đua là những thanh niên khoẻ mạnh ngồi thành hàng, tay lăm lăm mái chèo. Mỗi đội có một màu áo khác nhau. Đến giờ xuất phát, kèn trống nôi lên thì các chiếc thuyền lao nhanh vun vút về đích. Hai bên bờ sông tiếng hò reo, cổ vũ của n]ời xem laàmnáo động cả một khúc sông. Đội làng em đã về đích trước tiên. Cuối hội là phần troa giải thưởng, ai cũng có mặt đông đủ để chúc mừng các tay đua.
	Hội đua thuyền là nét văn hoá truyền thống của quê hương em. Em sẽ học giỏi, tập thể thao cho cơ thể mạnh để được tham gia hội đua thuyền.
Đề bài: Kể về một ngày hội
Bài làm
Hội Trung thu rước đèn họp bạn hồi năm ngoái thật là vui. Mẹ mua cho em một chiếc đèn lồng hình con bướm. Tối hôm rằm tháng Tám, khi nghe thấy trống ếch dồn dập ngoài ngõ, em vội xách đèn lồng ra nhập vào đoàn quân tí hon tiến về bãi cỏ rộng đầu xóm rồi quây thành vòng tròn quanh bãi. Sau lời tuyên bố của chị phụ trách, chúng em xếp thành hàng dài đi vòng quanh xóm, đi đầu là hai con rồng. Đàn rớc đèn đèn đi đến đâu, tiếng trống vang lên đến đó, làm cả xóm náo nhiệt lên như ngày hội lơn. DĐ được một vòng, chúng em quay lại bãi cỏ để chuẩn bị phá cỗ. Tiết mục phá cỗ cũng không kém phần vui vẻ như khi rước đèn. Chúng em vừa ăn bánh kẹo, hoa quả, vừa tiến hành văn nghệ. Khi ồng trăng đã lên cao, chúng em mới ra về.
Ngày hội đó đã để lại cho em nhiều kỉ niệm khó quên.
Đề bài: hãy viết một đoạn văn ngắn (từ 5 đến 7 câu) kể lại buổi đầu đi học của em
Bài làm
	Em không bao giờ quên ngày đầu tiên đi học. Buổi sáng hôm ấy trời cao, trong xanh. Ông mặt trời tỏa những tia nắng ấm áp xuống mặt đất. Em ngồi sau xe máy mẹ chở đến trường trong tâm trạng vừa vui vừa lo lắng. Ngôi trường tiểu học thật là rộng và đẹp. Sân trường đông vui như ngày hội. tất cả các học sinh đèu mặc đồng phục trông thật đẹp mắt. Các anh chị lớp lớn ríu rít chuyện trò. Còn những học trò mới như em thì rụt rè bỡ ngỡ đứng sát cạnh bố mẹ. Khi tiếng tống trường đầu tiên vang lên lòng em rộng ràng một niềm vui khó tả. Tiếng trống trường ấy cong ngân vang mãi trong lòng em đến tận bây giờ.
Bài văn: Kể những trò vui trong ngày lễ hội ( lớp 3)
Đề bài: Kể lại những trò vui trong ngày hội mà em biết.
Bài làm:
Trong ảnh là một cuộc đua thuyền diễn ra trên sông. Từ sáng, mọi người nô nức ra xem cuộc tranh tài của những chiếc thuyền đua đông như kiến.
 Những chiếc thuyền như những con rồng lao vút trên sông. Ngồi trên mỗi chiếc thuyền là mấy chục chàng thanh niên khỏe mạnh đang gò lưng ra chèo nhịp nhàng trong tiếng reo hò, cổ vũ của khán giả. Con sông này giờ đã vang tiếng chèo.Xa xa, một chùm bóng bay sặc sỡ đang  lơ lửng trên trời như đang bay lên xem những chàng trai đang dốc sức chèo cho con thuyền về đích.
 Bức ảnh này cho thấy đua thuyền là một lễ hội sôi động. mong sao sau này em sẽ được hoà mình vào lễ hội và được tham gia lễ hội này.

File đính kèm:

  • docNhung bai van hay lop 3 ki II.doc