Tuyển tập những bài văn Tả mẹ Lớp 5

doc6 trang | Chia sẻ: thuongnguyen92 | Lượt xem: 222 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tuyển tập những bài văn Tả mẹ Lớp 5, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tuyển tập các bài văn tả mẹ ( cấp tiểu học )
 Bài 1: 
Trong gia đình, vì em là con út nên ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gủi, chăm sóc em nhiều nhất.
Năm nay, mẹ em gần bốn mươi mốt tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tô đậm cho mẹ với vẻ đẹp của người mẹ hiền từ, mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng khi ra đường. Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến gần gũi. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi mỏng đỏ hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú làm cho càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ tươi như hoa, đóa hoa hồng vừa nở sớm mai. Đôi bàn tay mẹ tròn trịa, trắng trẻo đã nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng. Giọng nói của mẹ đầy truyền cảm, lúc mượt mà như tiếng ru, lúc ngân nga như tiếng chim họa mi buổi sớm. Mẹ em may và thêu rất đẹp, đặc biệt là may áo dài, thường ngày mẹ hay mặc bộ đồ bộ gọn gàng, khi đi dạy học mẹ mặc những bộ áo dài cũng do mẹ tự may trông thật duyên dáng, sang trọng.
Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ giao cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo Còn ba thì phụ mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, thỉnh thoảng mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến mẹ luôn đón tiếp nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Sáng mẹ là người thức dậy sớm để chuẩn bị thức ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học. Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Buổi tối, mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em, sau đó mẹ ngồi chấm bài, soạn giáo án chuẩn bị cho tiết lên lớp ngày mai ở trường Mẹ rất nhân hậu, hiền từ, khi lên lớp mẹ xem học trò như các con của mình, cũng dìu dắt thương yêu hết mực nên mẹ được rất nhiều học sinh yêu mến. Khi em phạm lỗi, mẹ chỉ nhắc nhỡ chứ không mắng và cũng chưa đánh em bao giờ.
Mẹ em thật đáng quí, em luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Mỗi khi được mẹ ôm ấp, nằm trong lòng mẹ em cảm thấy thật ấm áp. Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em Em mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Em hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để trả ơn cho mẹ và thầy cô đã dạy dỗ, nuôi nấng em nên người. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm!
Yến Khanh
Ngày 25 tháng 11 năm 2009
Tấm lòng của mẹ là biển cả bao la đối với con, và con hiểu rằng không có ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con. Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này và vì mẹ chính là mẹ của con. “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
Bài 2:
Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruộc và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xongvà ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.
Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.
Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Bài 2:
Hằng ngày, sau giờ làm việc, mẹ lại tất bật với các công việc nội trợ. Mẹ luôn muốn nấu cho gia đình những bữa ăn thật ngon, đồng thời cũng muốn chỉ dạy cho em cách thức nấu ăn nên mẹ bảo em xuống bếp phụ mẹ một vài việc.
Năm nay, tuổi mẹ đã gần bốn mươi. Mái tóc ngắn, gọn gàng đã tạo cho mẹ một dáng vẻ thật khỏe mạnh. Đặt chiếc giỏ đi chợ xuống, mẹ với lấy cái cài tóc để cố định tóc cho gọn gàng. Em tíu tít bên mẹ dành phần phụ việc. Mẹ đưa rổ gạo cho em vo rồi đổ vào nồi cơm điện và nhấn nút. Trong khi chờ cơm chín, mẹ nhanh nhẹn lấy thức ăn trong giỏ ra và đặt lên bàn bếp. Mẹ thật khéo chọn, thực phẩm nào cũng tươi roi rói. Rồi mẹ cùng em lặt rau, bàn tay mẹ thoăn thoắt lựa sạch những lá úa cọng già. Em nhanh nhẹn dành phần rửa rau để mẹ bày thớt và dao làm các món chính. Mẹ cầm từng con cá tươi, khéo léo cắt sạch vi, đuôi, vẩy rồi cẩn thận móc hết ruộc và mang của chúng. Từng lát thịt mỏng, đều tăm tắp cũng đã được mẹ xắt xongvà ướp gia vị. Khi cơm đã sôi, mẹ lấy đũa quậy tròn gạo để hạt gạo thấm đầy nước rồi đậy nắp lại. Mẹ bắc nước lên để nấu canh, tranh thủ kho thịt chiên cá.
Với tài nấu nướng của mẹ, chẳng mấy chốc mâm cơm nóng hổi đã sẵn sàng. Đĩa thịt kho đậu hủ bổ dưỡng cùng đĩa cá chiên vàng ươm thơm phức đặt cạnh tô canh cải ngọt xanh mướt. Em bày chén đũa ra rồi nhanh nhảu chạy lên mời ba và em trai ăn cơm. Mọi người vừa ăn vừa xuýt xoa khen ngon. Mâm cơm hết sạch đã chứng tỏ mẹ là người nội trợ tài ba nhất.
Em rất ngưỡng mộ mẹ vì mẹ luôn biết cách nấu cho cả nhà những bữa cơm bổ dưỡng đúng theo thể trạng mỗi người. Em càng yêu mẹ hơn vì nhờ có sự chăm sóc chu đáo của mẹ mà em ngày càng cao lơn, khỏe mạnh. Em sẽ cố gắng học giỏi để mẹ luôn hài lòng.
Bài 4: 
Hồi tiểu học, con đã có những bài văn biến mọi vật theo mẫu, đại loại nếu là con mèo thì đó sẽ là con mèo thân bằng phích, đầu bằng quả tennít, và chân bằng que, nếu bài văn là kể về một việc mà em đã từng giúp bố mẹ thì chắc chắn cả lớp sẽ viết theo kiểu: em phơi quần áo hộ mẹ và rồi trời mưa theo kịch bản, kiểu gì cũng có tiết mục thu quần áo. Mẹ cũng không ngoại lệ, tóm lại trong những bài văn mẹ đều đẹp mảnh mai như thần tượng hàn quốc, luôn luôn lắng nghe, luôn luôn thấu hiểu như bảo hiểm và mẹ chẳng mắng con bao giờ đâu, mẹ trong những bài văn đều là những người mẹ hoàn hảo hết.
Thôi được, con thừa nhận, mẹ không hoàn hảo thế đâu. Mẹ đậm người chứ không mảnh mai,mẹ luôn than phiền khi thấy bụng mình to thêm nhất là khi tuổi thêm thì việc giữ dáng càng khó khăn hơn, mẹ bận rộn và nhiều khi chẳng nghe con nói lấy một lần, hồi con còn nhỏ mẹ chẳng bao giờ kể chuyện cổ tích như trong bài văn con kể và cũng chẳng bao giờ thưởng khi con có đạt điểm giỏi chăng nữa. Mẹ cũng không phải là người mẹ hiền lành khi mẹ thật ra là thẩm phán kiêm cảnh sát đồng thời là một cái loa thông báo trong nhà. Mẹ không hoàn hảo, dĩ nhiên, làm sao có thể bắt một người mẹ của một đứa con không hoàn hảo phải là một người mẹ hoàn hảo chứ?
Con chẳng phê phán gì những bài văn mẫu giả tạo ấy bởi vì khi đó con chưa thể định hình mình phải viết những gì trong mình bài văn tả mẹ và những bài văn ấy đã giúp con hiểu căn bản những gì cần có trong một bài văn. Bây giờ khi con có thể viết một bài văn theo ý mình thì mẹ không còn là một “bài tập làm văn “ mà con phải suy nghĩ nữa, thế là sai lầm, mẹ nhỉ? Sao con không viết bài văn tả lại mẹ của con nhỉ ?
Nhiều khi con thấy cách nhìn của con sai lệch, nhiều khi con nghĩ rằng mẹ nuôi con không phải là quá vất vả, hình như điều kiện vật chất khiến người ta đánh gía thấp công lao của người sinh thành ra mình? Mẹ không phải tảo tần một nắng hai sương, điều kiện hiện tại giúp mẹ không chỉ chăm sóc được gia đình mà còn chăm sóc được bản thân mình,, mẹ khoẻ mạnh và chịu khó tập thể dục cho giảm cân, mẹ biết ép tóc và làm đẹp và mẹ cũng có nhiều mối quan tâm khác ngoài gia đình. Mẹ là một người mẹ bình thường như bao người mẹ khác, mẹ chăm lo cho gia đình mình, gặp gỡ những người bạn của mẹ, trò chuyện trao đổi luôn về công việc gia đình của mình và “nói xấu” con cái (chuyện, tật xấu của những bà mẹ mà), mẹ cũng kì vọng quá cao vào con, cũng so sánh con với một siêu nhân đó là... con nhà người ta, mẹ cũng luôn là người cằn nhằn mỗi khi con vào mạng quá lâu và gõ đầu khi công việc tề gia nội trợ là một công việc khó khăn với con :” Bố cô, làm ăn thế này thì có ngày mẹ chồng bắt tôi mang con gái về”, mẹ nhiều khi cũng bực bội trong công việc và mẹ nóng tính gắt gỏng với con một cách vô lí. Mẹ không hoàn hảo như trong văn chương nhưng như thế mới là mới thật là mẹ chứ?
Nam con 18 tuổi, trường tổ chức lễ tri ân ra trường, lúc đó con mới nhớ rằng những bài văn lớp 5 xếp vào xó kỉ niệm cũng là lúc mẹ và bố không được nhắc đến trong những bài văn đó nữa. Lúc đó, con nghĩ với bố mẹ mới, bố mẹ của 7 năm sau những bài văn lớp 5 có khác gì không nhỉ? Con nhận ra sự cố gắng của bố mẹ đã giúp nhà ta có điều kiện để con có chốn ăn học tốt hơn, mẹ vẫn luôn kể cơn bão đã từng làm hỏng mái nhà cấp 4 của mình như thế nào, cả nhà ướt hết, bố mẹ đã phải chuyển con khắp nhà để tránh chỗ ngủ của con bị ướt nhưng khi con nhìn mái nhà của mình bây giờ thì con biết điều đó khó xảy ra. Mẹ và bố không vất vả như trước nữa nhưng như vậy có sướng không nhỉ? Con giật mình nghĩ rằng là không. Mẹ không phải tảo tần một nắng hai sương nhưng công việc vẫn đè nặng lên mẹ, mẹ cũng đau đầu khi vừa phải lo công việc của mẹ vừa phải lo gia đình và nếu mẹ về già chắc hẳn sức khoẻ mẹ sẽ không còn tốt được nữa, những chứng bệnh của tuổi già và của vóc dáng như tiểu đường và các bệnh về tim mạch đang đe doạ mẹ khi con học ngày lên cao, mẹ còn phải lo nhiều nữa và điều đáng buồn nhất là những đứa con chưa khiến mẹ thật an tâm, con gái mẹ đi chợ không thật giỏi, làm việc nhà hãy còn vụng và hẳn điều mẹ lo nhất là mẹ sẽ già trước khi những đứa con kịp khôn lớn.
Những điều nhỏ bé góp phần tạo ra gia đình mình, mẹ nhỉ, con gửi mẹ bức thư tri ân mà cô giáo trả lại cho con vì theo cô, nó nên lồng kỉ niệm vào. Con giữ nguyên bởi con nghĩ chỉ cần đọc lướt qua thôi là quá đủ để mẹ nhớ lại quá trình con ra đời đến khi trưởng thành sau này vì mẹ là mẹ con mà, mẹ thân yêu.
“Một ngày đi qua là một ngày con mong bố mẹ luôn mạnh khỏe, sống hạnh phúc với các con, mong bố có một ngày đi làm vui vẻ, mong cho mẹ làm việc điều độ để bảo vệ sức khỏe của bởi con biết bố mẹ đang cố hết sức bỏ công xây dựng cho con một con đường đi an lành.
"Con chỉ cần hiện diện bên bố mẹ để chia sẻ những gì bố mẹ đang sống và cảm thông cho bố mẹ như bố mẹ đã làm cho con từ lúc con chào đời", lời tâm sự của một bậc cha mẹ ấy khiến con phải suy nghĩ, thử đặ con trong vai của bố mẹ và đặt lên bàn cân để so sánh những gì mà con đã cho đi và những gì con đã nhận được trong suốt 18 năm qua từ bố mẹ.
Con đã cho thời gian qua đi, thời gian mà đáng lẽ ra con phải ngồi vào bàn học và con đã nhận được thời gian mà mẹ giành việc nhà để con có thêm được một chút thời gian cho ôn thi năm cuối. Con đã cho đi sức khỏe vì đã thức qua khuya để xem ti vi và nhận được những lời quan tâm lo lắng liệu con có ốm không. Con đã cho đi sự cáu bẳn không đáng có, sự đòi hỏi và nhận lại được những lời dạy dỗ, trách mắng. Con đã cho đi những sai lầm và nhận được những bài học, con đã cho đi những câu chuyện và nhận được sự lắng nghe. Đó là những gì con được nhận và sẽ là những thứ sau này con sẽ cho đi. Có khi những thứ con nhận được là sự cáu gắt vô lí, sự khắt khe từ bố mẹ nhưng con hiểu rằng đó là do sự mệt mỏi của bố mẹ khi đang cố xây dựng cho con một đường đi an lành sau này.
Người ta nói rằng cho đi sẽ giàu thêm, nhưng với con, những gì mà con nhận được trong 18 năm qua đang làm giàu trái tim và khối óc của con. 18 năm trên đường đời là 18 năm "sổ nợ" của "kẻ nhận được" dầy thêm và có thể dày thêm nữa vì con đã nhận được sự kì vọng nhưng có thể con sẽ cho đi sự thất vọng, có thể "sổ nợ" của con sẽ quá hạn để thanh toán bởi trên con đường đó có thể con chưa cố gắng hết sức,"người cho đi" lại vất vả và nặng nhọc thêm khi mỗi năm qua đi thì con mong cha mẹ hãy tha lỗi cho những sai lầm thất vọng của con và hãy tin con có thể thành công bằng chính đôi tay của mình.
Nếu một ngày con nói rằng "sổ nợ" của con đã không còn tức là con là một kẻ bất hiếu bởi lẽ tình yêu thương con nhận được là một thứ tình cảm không ngừng được nảy nở và bổ sung thêm, tình cảm mà bố mẹ dành cho con đó là thứ tình cảm mà không tình cảm nào khác có thể lấp đủ vào được, một thứ mà con luôn nợ những người đã sinh thành và chăm sóc con. Con cảm ơn con đường mà cha mẹ đang cố gắng xây dựng cho con dù con có đi con đường đó hay không vì nó luôn tạo cho con một lối thoát khi con bế tắc và con cảm ơn cha mẹ những người đã, vẫn vã sẽ tiếp tục yêu thương con, chăm sóc và dạy dỗ con trong suốt quãng đời của mình.”

File đính kèm:

  • docTuyen tap nhung bai van ta me.doc